Thật lạ khi từ người già đến con nít, aicũng đeo chiếc huy hiệu này lên người nhưng lại không có cửa hàng nàobán. Khuynh hướng đi giày cao gót được nhập cảng từ TrungQuốc và trở thành trào lưu tại Bình Nhưỡng từ khoảng 5 năm về trước. Sân bóng chuyền trong bãi đỗ xe. Tiền được lưu hành tại Triều Tiên là đồng Won, nhưng du khách nướcngoài không được phép sử dụng nó. Bạn chỉ cần mua một chiếc SIM nội địa từ gian hàng trongsân bay, gắn vào điện thoại của mình là có thể sử dụng thoải mái.
Thay vào đó, bạn phải ăn xài bằngUSD, Euro hay dân chúng tệ. ChiếcSIM cho phép bạn thực hiện và nhận các cuộc gọi quốc tế và trong nước.
Ban nhạc nữ Moranbong nổi tiếngnhất ở đây. Những chiếcđiện thoại di động nội địa cũng có đầy đủ chức năng thực hành cuộc gọi,nghe nhạc, chụp ảnh, nhưng không có khả năng truy cập Internet. Môn thể thao này vừa nhanh, vưàvui, nam hay nữ đều có thể chơi cùng nhau ngay tại bãi đỗ ôtô.
Một thẻ SIM dùng trong hai tuần có giá khoảng 66 USD, nhưng cước phí gọi khá đắt (6,6 USD/ một phút nếu gọi sang Mỹ). Khi đến Bình Nhưỡng, từ tháng 1 năm nay, du khách có thể mang theo điệnthoại di động. Giày cao gót trở thành phụ kiện chẳng thể thiếu với bất cứ người phụ nữnào tại Bình Nhưỡng, với độ cao trung bình của những chiếc gót là 10cm.
Trong đó, Nhân dân tệ được đổi với tỷ giáthấp nhất và đồng Euro có tỷ giá cao nhất. Bia với người Triều Tiên. Bia Taedonggang, được đặt tên theo sông Taedong, là mộttrong những loại bia nổi danh nhất trong nước.
Huy hiệu chỉ được phát trong những dịp đặc biệt, đánh dấu các sựkiện quan yếu. Bình Nhưỡng không phải là mộtđịa điểm để shopping. Vào năm 2000, công tynày thu mua tuốt một nhà máy bia của Anh, đưa nó đến Triều Tiên vàhai năm sau đã mau chóng chiếm lĩnh thị trường bia. Du khách chỉ có thể dạo qua các cửa hàng sách dành cho người nướcngoài, cửa hàng đồ lưu niệm để mua tem, bưu thiếp hay sách do cố lãnhđạo Kim Jong-Il viết.
Nếu bạn yêu cầu một cách lịch sự thì người dân ở đây sẵn sàng hát cho bạn nghe ngay tại chỗ mà không cần nhạc đệm. Những chiếc điện thoại ở Triều Tiên có thể chụp ảnh nhưng không có chức năng truy cập Internet.
Nhà mạng Koryolink của Triều Tiên có hơn 2 triệu thuê bao. Điện thoại di động. Người dân yêu ca hát. Hầu hết các quán bar đều có karaoke. Những nữ bộ đội đi giày cao gót ngày cả khi làm nhiệm vụ. Giày cao gót. Người dân thường mua sắm trong các khu chợ địaphương hay các cửa hàng bách hóa, nhưng du khách không được phép đếnđây.
Người Triều Tiên rất thích uống bia và có nền văn hóa sinh sản bia pháttriển mạnh. Tiền tệ. Có tin đồn rằng bất cứ người dân Triều Tiên nào đưachiếc huy hiệu này cho người nước ngoài thì sẽ bị phạt.
Những cô gái trong ban nhạc này do chính nhà lãnh đạo TriêùTiên, ông Kim Jong Un tuyển chọn. Người dân đeo huy hiệu in hình những nhà lãnh đạo của Triều Tiên. Ngoàira, do mất điện thường xuyên mà chức năng “đèn pin” được dùng khánhiều. Nhưng sự thật làthi thoảng họ vẫn có thể cho du khách.
Tất cả người dân Triều Tiên thường cài lên ngực trái của áo chiếc huyhiệu có hình chân dung Chủ tịch Kim Nhật Thành hoặc người con trai KimJong-Il và thỉnh thoảng là cả hai. PVVnexp.
Người Triều Tiên rất thích uống bia. Họ đi giày cao gót từ sáng đến tối khi làm việc, khi đi shopping,khi thực hành bổn phận trong quân đội hay thậm chí cả khi cần lao tạicông trường xây dựng.
Bóng chuyền là một trong những môn thể thao phổ biến và người dân TriêùTiên thường chơi trong giờ ăn trưa. Huy hiệu in hình chủ toạ Kim.
0 comments:
Post a Comment